[Lá Thư Tháng Sáu] Khoảnh khắc Trọn vẹn Khi Nhìn thấy sự Kháng cự Thay đổi

Chào các bạn,
xong Tết Đoan Ngọ, thuận duyên chúng ta lại được dịp cùng nhau khám phá ý nghĩa của chính diễn trình cuộc đời do thiên nhiên đang ở đỉnh điểm, và nhịp điệu của thế giới rung động với trạng thái trọn vẹn, ngập đầy sức sống.

Giữa mùa hè, theo truyền thống là xung quanh tiết hạ chí, khi mặt trời lên cao nhất nên ngày dài nhất, nhiều ánh sáng nhất, nóng nhất; hừng hực, hào phóng của sự sinh sản khiến hoa nở rộ, trái cây chín mọng, và mọi thứ bùng nổ dồi dào, phong nhiêu; về mặt biểu tượng, đây là thời gian của sự thể hiện, ăn mừng và tôn kính sinh lực.

Nhận thức biến một hoạt động lặp đi lặp lại, thường lệ thành dịp may vinh danh sự sống và kết nối chúng ta với một khuôn khổ ý nghĩa lớn hơn. Những hành động tái diễn, nhỏ nhặt, bình thường được trải nghiệm một cách có ý thức đưa chúng ta vào ma trận của nhịp điệu hàng ngày và theo mùa liên tục, và với lịch sử loài người hun hút. Trạng thái tinh thần của chúng ta được định hình sâu sắc bởi những gì chúng ta tiến hành đều đặn, những gì chúng ta dành năng lượng cho…

Như thế, kết nối với sức sống mãnh liệt xung quanh và bên trong chúng ta; bảo vệ cùng sự cân bằng của những gì đang lớn dậy, và quy thuận nhằm tái hợp với nhịp điệu lớn lao hơn, tin tưởng vào sự viên mãn của mùa: giữa sự nỗ lực và thoải mái, hành động và có mặt… Rời đi không luôn luôn là mất mát mà đôi khi đấy là khoảnh khắc chánh niệm nhằm nhận ra thời gian đã chuyển hoá điều gì đó, rằng mối quan hệ, công việc đã không còn phù hợp; bằng ý định tỉnh thức, ta chọn rời đi không cay đắng, không phủ định. Cũng thế, tái hợp đích thực chỉ xảy ra khi ta nhận thức rõ ràng về bản chất vô thường, chánh niệm với thực tại mới mẻ, và bằng hành động sáng suốt, chứ không vì lo sợ cô đơn hay bức bối bởi tiếc nuối…

Nói khác, lòng từ bi hiển thị qua tâm thái tỉnh thức, chánh niệm và ý định thiện lành đặng hoà hợp với các chuyển động, biến dịch của kết nối, rời đi và tái hợp; để ôm ấp, đợi chờ và triển nở… Chưa kể, kết nối là cấu trúc sống cùng, rời đi phản ánh một hiện tượng hiện sinh sâu sắc, và tái hợp minh hoạ sự mở rộng của hiện hữu.

Và sau rốt, cũng còn đó băn khoăn thả ngỏ: tại sao đôi lúc thảng hoặc con người biết rõ điều chi là tốt lành với bản thân, song lại không thể buông bỏ cái đang tổn thương mình; tại sao sự chia xa lại đớn đau đến vậy, và sự tái hợp khiến ta vừa sợ hãi vừa khao khát?
Nên khắp ba miền, tháng Sáu rộn ràng diễn ra các cuộc hội ngộ thú vị:

  • Đà Nẵng, ‘Kết nối, rời đi và tái hợp’, chiều (14g-17g) và tối (Ngoại khoá 5: 19g-21g) Chủ nhật, 01.6;
  • Saigon, ‘Sự chín chắn về mặt cảm xúc’, sáng (9g-12g) và chiều (Ngoại khoá 6: 14g-16g) Chủ nhật, 8.6;
  • Hà Nội, ‘Chung đụng cùng quá khứ’, sáng (9g-12g) và chiều (Ngoại khoá 7: 14g-16g) Chủ nhật, 15.6.

Đến hẹn lại lên. Hoan hỉ.
Thái Phác Ngô Toàn
N.T—

Leave a Comment