Niềm Vui Giả Tạo Và Hạnh Phúc Rỗng Tuếch

Chuyên đề đã được tổ chức tại TP.HCM vào tối ngày 14/9/2019

Lời thầy Ngô Toàn chia sẻ sau buổi học:

“Không giản dị và khá thoải mái chịu đựng như cơn mưa chưa chịu dứt nãy giờ, chúng ta tạm thời kết thúc một buổi trao đổi trong tâm thế vẫn còn khó ưa, đầy ắp giải hạ phân mảnh, thậm chí, càng chất chồng thêm thay vì kỳ vọng gạt bỏ hoặc ước gì dọn dẹp tất tật, những hoang mang xen lẫn run rẩy vì trải nghiệm tiếp chạm một cái sâu xa, rất thật trong chính lòng mình. Niềm tin, định kiến, rập khuôn, cố chấp, phòng vệ, lo lắng, rúng động,…; dễ dàng chi thổ lộ trạng thái tâm lùng bùng và xác thân căng thẳng.

Gợi cảm hứng bởi sự kiện đời thường là chuyện bất ưng, lăn tăn, tiếp tục ‘tự hỏi’ sau hơn một lần gặp gỡ tụi bạn trở về, tối cuối tuần này tại Pencil Coffee ghi dấu ấn tuợng khen thưởng nhau thầm lặng, do tất cả góp chung vô nỗ lực gắng sức lắng nghe nhau và lắng nghe chính mình, nhiệt tình chia sẻ, dũng cảm khám phá tâm tư lõm lồi ngóc ngách, và chấp nhận năng lực tư duy để nắm bắt vấn đề thiết thực sát sườn đến độ quá chừng rối rắm và mơ hồ của hiện tượng ngỡ quen mà lạ, tưởng gần gũi lắm song bất chợt hững hờ, cách ngăn, mong an toàn mà rốt cục lại nảy sinh đe doạ… Chúng ta đặt câu hỏi, và sau câu hỏi là lô lốc câu hỏi khác nảy nòi như đèn kéo quân gây ức chế hơi bị ghê gớm. Chúng ta nói về Hạnh Phúc, và vì thế, bất ngờ nhỉ, về Bất Toại Nguyện; về niềm vui sướng nhái giả và về sự khốn khổ đích thị; về mần răng đây để mình không bị trạng thái mù mờ, thiếu rõ ràng, và thừa bất định tước quyền tự chủ, tê cóng bởi mất kiểm soát, chịu đựng với chuyện cộng đồng khống chế bản thân, và/ hoặc đủ khôn ngoan đặng đảm bảo còn năng lượng đương đầu với tùm lum thứ dang dở, quá độ, thậm chí, dự báo là khuya lắc khuya lơ không lời hồi âm, giải đáp…

Một cơ hội đẹp đẽ đầy hứa hẹn khả thể phong nhiêu phát sinh bởi sự bất toàn, bất đối xứng, bất tri, bất mãn, và bất ổn… Vừa rụt rè vừa phấn khích, chúng ta tập lân la trở lại, học cách thân mật và gần gũi từ đầu với chính thân- tâm mình; kiên nhẫn, không sân si, điên tiết khủng khiếp với trạng thái ‘cái-gì- đây- dây-dưa-chưa-biết’… Tin cậy nương tựa vào bản thân trước thách thức tứ bề khiến mình tự dưng khôn ngoan: thôi hành xử vô trách nhiệm và bỏ chạy nhanh chóng theo thói quen nữa, đồng thời cũng nhạy bén hay ho với những gạt lường trùng lặp, gán nhãn dễ dãi… Quà tặng thú vị sau hơn hai tiếng cật lực nghiêm trang ta sống với mình là cơ hội bước tới trên hành trình đã xuất phát: ‘Nhận Ra’ (aware) được bầu chọn là chủ đề thảo luận cho đêm cuối tuần ‘chưa cười đã tối’ (12.10). Chân thành tri ân tất cả. Buông thư, bình yên, ngon giấc.”

Leave a Comment